Vượt qua những ngọn đồi quanh co uốn lượn, với làn sương mờ dày đặc hòa quyện cùng cái lạnh thấu xương nơi vùng cao, chúng tôi đã đến bản Díu- mà theo lời bộc bạch của anh Hoan- Phó chánh văn phòng Huyện Xín Mần thì đây là bản có một cái nghèo bền vững nhất huyện. Bà con ở đây nghèo vì phải chống chọi với sự cằn cỗi của núi đồi, sự nghiệt ngã của khí hậu và sự gian nan trên chặng đường theo đuổi con chữ. Khi những điều tối thiểu cho sự sống còn chưa đủ thì con chữ cũng khó lòng mà nằm yên trong cái bụng được.
Bản có một điểm trường chính và 2 điểm trường phụ. Hành trình đến với con chữ của các em phải bắt đầu từ 4h sáng để kịp tới trường đúng giờ. Trong cái rét như cắt da cắt thịt vùng biên cương, những đôi chân trần, những tấm áo mỏng manh vẫn hàng ngày lầm lũi tiến bước không khỏi làm chúng tôi thấy nao lòng.
Các em hôm nay là những mầm non đang được ươm trồng trên những thửa ruộng bậc thang. Các em sẽ là những chủ nhân tương lai, những con người làm thay đổi diện mạo của bản làng. Các em đã và đang được tôi luyện trong gian khó ngay từ những bước chân đầu tiên. Hơn ai hết, các em hiểu giá trị cuộc sống, trân trọng cuộc sống và mang một khát khao làm cho cuộc sống đẹp hơn.
Hãy trao cho các em tấm áo ấm, các em sẽ biến nó thành sức mạnh xua tan băng giá. Hãy trao cho các em đôi ủng, các em sẽ dùng nó để đi đến tương lai. Hãy trao cho các em chiếc cặp sách, các em sẽ đựng cả một trời tri thức của nhân loại.
Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai. Hãy dành một chút thời gian trong khung giờ của bạn để nghĩ về các em nơi vùng cao giá lạnh.
Hồng Thế
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét